Có thứ hạnh phúc gọi là phù du
Có thứ hạnh phúc gọi là phù du - Có thứ hạnh phúc gọi là chia tayVà mây cứ bay, nào có hay tháng ngày phía trước…
- Sao em?
- Thật lòng em mong anh hạnh phúc…
- Thế àh! ^^
- Ùh, em chỉ mong sao, sau này anh sáng nhặt lá, chiều đá ống bơ, tối làm thơ… đêm thẫn thờ chờ trời sáng… Thế là em vui rồi.
- Điên àh!
- Hả, ai điên?!
- Àh, anh…
- uầy,kinh nhờ!được đấy.
- Lại chẳng^^
- …
- Hay nhờ
- Uh…
- …

- Nhưng anh ơi, có khi nào, cơn gió mùa đông chợt nhớ đến đám mây mùa hạ không hả anh?!
- …uhm…có thể…
- …
- Gió cứ thổi, chẳng nhớ nổi ngày xưa… Và mây cứ bay, nào có hay tháng ngày phía truớc…
Chỉ biết lúc này đây, ở bên em… Anh thấy… lòng mình thanh thản…
Chỉ biết lúc này đây, ở bên em… Anh thấy… lòng mình thanh thản…
Tình cảm rồi cũng nhạt dần theo năm tháng…
Nhưng anh ơi… có khi nào… giật mình…bất chợt…
…nhớ lại…
tình xưa…
0 comments: